BẠN BÈ TÔI


Bạn bè tôi dăm đứa đã ngủ yên,

Rừng sâu nước độc chẳng ma nào thăm viếng,

Cũng còn hơn những đứa nằm sâu trong lòng biển

Thân xác mịt mù trong vô tận thiêng liêng ...



Bạn bè tôi có đứa rất thân,

Mấy chục năm trời, giờ vẫn xẻ chia từng tô mì gói

Cũng có đứa cả năm trời chưa gọi,

Tuy vẫn nghĩ tới nhau trong đời, lúc nọ lúc kia ...

Bạn bè tôi có đứa rất thành danh,

Bằng cấp, danh xưng rộn ràng như pháo Tết ...

Gặp lại nhau vẫn mày tao vui vẻ

Nhắc lại những ngày nào cùng trạc mái đầu xanh


Ảnh minh họa 

Bạn bè tôi có đứa rất long đong ...

Cả chuyện công danh hay gia đình lận đận,

Ngồi bên nhau chẳng hờn ghen, tủi giận ...

Chỉ xúc động nghẹn ngào khi gặp lại nhau thôi ...

Bạn bè tôi có đứa rất giàu,

Bao nhiêu năm qua có dư vài ba trăm triệu,

Giờ nghỉ hưu, làm công quả xỉu xỉu ....

Họp mặt bạn bè, vẫn vui vẻ sao đâu?

Bạn bè tôi cũng có đứa rất nghèo,

Chạy cơm từng bửa, vợ đau, con ốm ...

Thỉnh thoảng có viết thư chẳng than thân trách phận,

Vẫn dặn dò: "Có về nhớ ghé tao ..."

Bạn bè tôi, đủ thứ, có làm sao?

Khi trên hết là Tình Thương Yêu thắm thiết,

Của bao năm qua, từ thuở thiếu thời ...

Cũng mong sao đến lúc gần đất xa trời,

Tôi vẫn được là tôi trong lòng bè bạn ...

Bài thơ của bạn Nguyễn Thế Vinh
Cựu học sinh Petrus Trương Vĩnh Ký - Sàigòn

0 comments:

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More